Chúng ta cứ mãi kiếm tìm một niềm hạnh phúc ở trong hư không mà chính bản thân mình nhiều lúc cũng chẳng hình dung ra được rằng mình cần những yếu tố nào để có được cảm giác mình hằng mong đợi.
Lúc còn bé, chúng ta mơ ước trở thành giáo viên, bác sĩ, công an…, mơ ước đặt chân được đến nhiều nơi. Khi lớn lên rồi thì muốn có một công việc ổn định, muốn lương cao, tiền 9 số trong tài khoản. Nên bản thân cứ cắm đầu vào hai chữ “cuộc đời” và đi tìm cái tính từ gọi là “tự do” chứ không phải là cảm giác “hạnh phúc”.
Rồi sức khoẻ – cái tài sản quý giá nhất có được cứ ngày một đi xuống, cảm giác trống rỗng bủa vây khi vẫn chưa hề có bất kỳ thành tựu nào đạt được. Tâm lý lại trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Đến một ngày, chúng ta ngồi xuống và tự than vãn rằng: “Tại sao tôi mãi khổ? Tại sao tôi cứ mãi nhìn người ta hạnh phúc còn tôi thì không có được nó”.
Hạnh phúc là gì? Ai mô tả được cụ thể định nghĩa?
Cho đến một ngày, ngồi chơi ngoài thềm cửa cùng ông lão hàng xóm. Tôi vẫn hát vang bài ca than thở, ông lão chỉ cười khẩy vào gương mặt nhăn nhó của tôi một cái rồi đưa cho tôi một chén trà.
“Uống đi”
Tôi uống một ngụm trà, cái mùi thơm thơm nhẹ nhàng kích thích mọi giác quan, vị trà đắng chát như đánh thức toàn bộ tế bào não.
Uống trà thảnh thơi để cảm nhận cuộc sống
Nhìn tôi uống hết một chén trà ông lão mới nói: “Các cô các cậu cứ suốt ngày than vãn cái gì mà hạnh phúc với chẳng thành công. Mở điện thoại lên xem ba mẹ nhắn bao nhiêu tin chưa trả lời, gọi bao nhiêu cuộc bận chưa nhấc máy. Bao nhiêu lâu rồi chưa về thăm nhà rồi, có nhớ cái vị rau muống chấm nước tương, bát cà muối, đĩa thịt luộc chấm mắm tôm, hay đôi khi là bát cơm nóng rưới lên thìa mắm mỡ lợn không?
Kìa, bà lão bên kia có cái xe hàng chưa đẩy nổi, hay cậu nhóc bên kia đang cố thổi ra từng tia lửa để kiếm cái bánh mì cho qua bữa đấy qua giúp người ta đi. Sống chậm lại, đấy, nghe thấy tiếng chim hót không? giữa thành phố náo nhiệt mà chim vẫn hót thánh thót nhỉ. Con chó kia cứ chạy ra đường mà ngày nào nó cũng chạy nhưng nó chạy ra vì thấy chủ nó về từ phía xa xa kia kìa.”
Uống trà của Lưu Gia Farm lại càng cảm nhận được hậu vị ngọt.
Tôi bất giác như tỉnh ngộ, tôi phát hiện ra đã rất lâu rồi tôi không nhìn thấy những điều bình dị này mặc dù ngày nào nó cũng hiện diện trong cuộc sống, tôi mở điện thoại lên bao nhiêu tin nhắn của còn chưa đọc. Cũng 3-4 tháng trời tôi chưa gọi hỏi thăm ba một cuộc nào, không biết bệnh khớp còn đau không? Cái bếp trong nhà bao lâu rồi tôi chưa nấu bữa cơm nào, toàn ăn vội ăn vàng mấy hộp cơm cô Năm bán đầu ngõ.
“Trà này hậu ngọt lâu nhỉ? đúng là trà ngon!” Ông lão nhìn tôi trong bộ dạng trầm ngâm rồi cười tủm tỉm. Tôi cũng nhìn ông lão rồi lắc đầu cười. Ấm trà cứ thế hết từ bao giờ dù chúng tôi chẳng nói thêm một điều nào nữa…
Từ một người là fan chính hiệu của cafe, cô gái đã bỏ cà phê chuyển sang uống trà xanh và đạt được hiệu quả sức khoẻ sau một tháng đáng kinh ngạc. Tại sao nên bỏ cà phê và chuyển sang uống trà xanh? Rất nhiều người như tôi đã uống cà phê liên […]
Giỏ quà Tết Đoàn Viên và Tài Lộc của Lưu Gia Farm – Điểm nhấn tết 2025 Tết đến xuân về, không khí rộn ràng tràn ngập khắp các nẻ đường, mang theo bao niềm vui đoàn tụ gia đình và những khoảnh khắc quây quần. Tuy nhiên, bên cạnh sự háo hức, nhiều người […]
Trà Mộc – Tinh Hoa Văn Hóa Trà Việt Nhắc đến trà mộc, người yêu trà thường nghĩ ngay đến sự thuần túy, mộc mạc và tự nhiên. Đây là loại trà mang đậm nét truyền thống, gắn bó với văn hóa trà Việt Nam từ bao đời nay. Tuy nhiên, không phải ai cũng […]
Set Quà Tặng 20/11: Ân Nghĩa Tận Tâm – Món Quà Ý Nghĩa Từ Lưu Gia Farm và Flora&Fido Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11 là dịp tri ân, bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến thầy cô – những người đã luôn tận tâm dẫn dắt bao thế hệ học sinh. Hiểu được […]
Chào đón sự kiện đặc biệt này, Lưu Gia Farm mang đến hàng loạt ưu đãi hấp dẫn, dành riêng cho những ai yêu thích hương vị tinh túy của trà móc câu Thái Nguyên – Trà mộc nguyên chất, không chất bảo quản, không tạp chất, không phẩm màu. Trà Móc Câu Lưu Gia […]